₫2024 12 16 88vin zone
2024 12 16 88vin zone-Những ngày sau đó, lúc thì dắt con theo, lúc thì gửi con cho bà chủ nhà, lão rong ruổi khắp các nẻo đường, để tìm mẹ cho nó. Chả biết thằng bé vì thương, hay hiểu được nỗi lòng của bố mà chả đòi, cũng có thể do bà chủ nhà trọ khéo chăm và dỗ ngọt. Nghe đâu vì thất vọng trong chuyện tình yêu, bị một chàng trai nào đó quên lời thề non hẹn biển, bà không còn dám tin vào đàn ông. Lần lữa, qua cả thời xuân sắc. Khu trọ này là phần cha mẹ để lại trước khi họ qua đời, như một phần bù đắp những thiếu hụt và lo lắng về tương lai cho một đứa con gái không chồng. Lắm lúc, nhìn đám trẻ con khu trọ rộn rã, tự nhiên ruột gan bà nóng ran. Lão ngập ngừng gửi nó ở với bà thêm vài ngày nữa. Lão cũng lặn lội về quê một chuyến, song chẳng thấy bóng dáng ấy đâu. Bặt vô âm tín, lão thất thểu trở lại đô thành, người đông kìn kịt, mà mắt chẳng thấy ai. Có bận, lão nghe người ta xì xầm: "Chiều hôm ấy, thấy thị lên một chiếc ô tô, rồi mù xa tít tắp". Trước đó, đã có lần vợ lão có đánh tiếng về việc thị nghe ngoài chợ người ta bảo phụ nữ đi xuất khẩu lao động, được nhiều tiền lắm, thị sẽ gửi tiền về cho hai bố con ở nhà. Vài năm thôi, vợ chồng lão sẽ được đoàn tụ trong niềm hạnh phúc mà không phải nhọc nhằn với cảnh cơ hàn. Lão trừng mắt, thị không hó hé gì thêm. Lẽ nào…
2024 12 16 88vin zone-Những ngày sau đó, lúc thì dắt con theo, lúc thì gửi con cho bà chủ nhà, lão rong ruổi khắp các nẻo đường, để tìm mẹ cho nó. Chả biết thằng bé vì thương, hay hiểu được nỗi lòng của bố mà chả đòi, cũng có thể do bà chủ nhà trọ khéo chăm và dỗ ngọt. Nghe đâu vì thất vọng trong chuyện tình yêu, bị một chàng trai nào đó quên lời thề non hẹn biển, bà không còn dám tin vào đàn ông. Lần lữa, qua cả thời xuân sắc. Khu trọ này là phần cha mẹ để lại trước khi họ qua đời, như một phần bù đắp những thiếu hụt và lo lắng về tương lai cho một đứa con gái không chồng. Lắm lúc, nhìn đám trẻ con khu trọ rộn rã, tự nhiên ruột gan bà nóng ran. Lão ngập ngừng gửi nó ở với bà thêm vài ngày nữa. Lão cũng lặn lội về quê một chuyến, song chẳng thấy bóng dáng ấy đâu. Bặt vô âm tín, lão thất thểu trở lại đô thành, người đông kìn kịt, mà mắt chẳng thấy ai. Có bận, lão nghe người ta xì xầm: "Chiều hôm ấy, thấy thị lên một chiếc ô tô, rồi mù xa tít tắp". Trước đó, đã có lần vợ lão có đánh tiếng về việc thị nghe ngoài chợ người ta bảo phụ nữ đi xuất khẩu lao động, được nhiều tiền lắm, thị sẽ gửi tiền về cho hai bố con ở nhà. Vài năm thôi, vợ chồng lão sẽ được đoàn tụ trong niềm hạnh phúc mà không phải nhọc nhằn với cảnh cơ hàn. Lão trừng mắt, thị không hó hé gì thêm. Lẽ nào…